×
TÌM KIẾM
EveryVietStudent.com
Một Nơi An Toàn Để Khám Phá Những
 Câu Hỏi Về Đời Sống và Đức Chúa Trời
Sự hiện hữu

Đã Từng Chẳng Có Gì Tồn Tại Sao?

Một hành trình tư tưởng vào khởi điểm của thời gian, nguồn gốc của vũ trụ & câu hỏi về cái được gọi là thiết kế khôn ngoan...

WhatsApp Share Facebook Share Twitter Share Share by Email More PDF

Bạn có bao giờ nghĩ về thời điểm ban đầu? Là gì vậy, bạn nói thử xem? Bạn biết đó – nó là bất cứ cái gì mà đã xuất hiện trước nhất. Hay là bất cứ cái gì đó mà đã ở đây trước, vào cái khoảnh khắc trước nhất trong khung thời gian. Bạn đã bao giờ vắt óc mình ra để suy nghĩ về điều này không?

Bạn có thể nói, khoan đã, không phải cũng có khả năng là chẳng có gì vào thời điểm ban đầu sao? Không phải cũng có thể là vào hàng tỉ tỉ năm về trước chẳng có gì ở đó hết? Đây cũng có thể được coi là một giả định. Vậy thì chúng ta cùng xem xét nào – Chúng ta cùng xem xét theo ví dụ tương tự

Hãy ví dụ là bạn có một cái phòng thật rộng. Nó hoàn toàn có tường bao quanh và diện tích nó bằng một cái sân bóng. Phòng này bị khóa chặt vĩnh viễn, không có cửa chính hay cửa sổ gì hết, và cũng chẳng có lỗ nào trên tường.

Bên trong phòng thì…chẳng có gì hết. Tuyệt đối chẳng có gì. Hoàn toàn không có không khí. Không có bụi. Tuyệt đối không có ánh sáng. Đây là một căn phòng khóa chặt và tối đen bên trong. Vậy thì cái gì xảy ra?

Bây giờ, mục tiêu của bạn là đưa cái gì đó – cái gì cũng được – vào bên trong phòng. Và đây là luật: bạn không được dùng bất cứ thứ gì từ bên ngoài để làm điều đó. Vậy bạn sẽ làm gì đây?

À, bạn nghĩ rằng mình sẽ thử tạo ra một tia sáng bên trong phòng. Và căn phòng sẽ có ánh sáng, dù chỉ một khoảnh khắc. Cách này khá đấy. Nhưng đừng quên là bạn phải ở ngoài căn phòng. Vì vậy cách này không được chấp nhận.

Nhưng mà bạn nói là, giả sử tôi có thể dịch chuyển một vật thể vào bên trong phòng như kiểu trong phim Star Trek (phim khoa học giả tưởng về những chuyến du hành – ND) thì sao? Một lần nữa, đó cũng không được chấp nhận, bởi vì bạn dùng vật từ bên ngoài phòng.

Đây là thế tiến thoái lưỡng nan: bạn phải đưa một cái gì đó vào phòng mà chỉ được dùng những gì bên trong để thực hiện hành động này. Nhưng trong hoàn cảnh này, trong phòng lại chẳng có gì hết.

Dà dà, bạn nói, có thể có một phân tử tí tẹo nào đó mà sẽ hiện ra bên trong nếu cho đủ thời gian.

Có ba vấn đề với giả thuyết này. Thứ nhất, thời gian tự chính nó chẳng làm được gì cả. Theo dòng thời gian thì sự kiện xảy ra, nhưng nên nhớ thời gian không làm sự kiện xảy ra. Ví dụ, nếu bạn đợi nướng bánh 15 phút, thì không phải 15 phút nướng bánh cho bạn mà chính là nhiệt độ của cái lò nướng làm. Nếu bạn chỉ để bột bánh trên quầy thôi thì bánh không được nướng chín.

Trong tình huống được đặt ra từ đầu, chúng ta có một căn phòng hoàn toàn kín với chẳng có gì trong đó cả. Chờ đợi 15 phút sẽ chẳng tự nó thay đổi tình huống. Và bạn lại nói giả sử nếu chúng ta đợi đến hàng niên kỷ? Một niên kỷ là một chùm của nhiều đoạn 15 phút được ép lại với nhau. Nếu bạn đợi một niên kỷ với bột bánh ở trên quầy thì niên kỷ có nướng bánh cho bạn không?

Vấn đề thứ hai: tại sao cái gì đó tự nhiên “xuất hiện” trong căn phòng trống? Nó cần có một lý do tại sao nó hình thành. Nhưng mà trong phòng thì hoàn toàn chẳng có gì cả. Vậy cần cái gì để làm cho nó không còn là vấn đề nữa? Sẽ chẳng có gì trong phòng làm cho cái gì đó xuất hiện (và mặc dù vậy lý do cho sự hiện cũng đến từ trong phòng).

Bạn nói, thôi được, nhưng mà với một phân tử tí tẹo của thứ gì đấy thì sao? Không phải nó có nhiều cơ hội tạo ra một thứ gì khác trong phòng hơn là thứ gì đấy to hơn, ví dụ như một quả bóng?

Và điều này liên hệ đến vấn đề thứ 3: kích thước. Giống như thời gian, kích cỡ là một ý niệm trừu tượng. Nó có tính liên quan. Hãy ví dụ là bạn có ba quả bóng rổ với kích thước khác nhau. Một cái thì to đến 3m, cái khác thì to 1,5m và cái còn lại thì khổ bình thường. Cái nào có nhiều khả năng tạo ra một thứ gì khác trong phòng hơn?

Quả bóng khổ bình thường? Không phải! Chẳng có cái nào hết cho cả ba. Kích cỡ không quan trọng ở đây. Nó không phải là vấn đề. Vấn đề ở đây là liệu có bất cứ quả bóng nàobất cứ kích cỡ nào có thể tự nhiên “xuất hiện” trong một căn phòng khóa kín và trống rỗng không.

Nếu như bạn không nghĩ rằng quả bóng nhỏ nhất có thể đơn giản xuất hiện trong phòng, cho dù bao nhiêu thời gian trôi qua đi chăng nữa, thì phải kết luận giống như vậy đối với một nguyên tử. Kích cỡ không phải là vấn đề. Khả năng cho một phân tử nhỏ tự trở thành một thứ gì khác (trở thành thực hữu) mà không có nguyên nhân (tác động) thì chẳng khác gì với một cái tủ lạnh tự nó trở thành một cái tủ lạnh mà không có cái gì sinh ra nó!

Bây giờ hãy mở rộng những ví dụ tương tự (tương quan) của chúng ta xa hơn một chút theo nghĩa đen. Ta hãy lấy căn phòng rộng và tối đen đấy và tháo bốn bức tường của nó. Và hãy kéo dài căn phòng ra vô hạn theo tất cả các hướng. Bây giờ bên ngoài phòng chẳng có gì hết, bởi vì tất cả là căn phòng rồi. Chấm hết.

Căn phòng tối đen không giới hạn này không có ánh sáng, không bụi bặm, không có bất kỳ phân tử gì, không có không khí, không nguyên tố, không hạt nhân. Nó hoàn toàn là trạng thái không tồn tại. Thực tế, chúng ta có thể đặt tên nó là Hoàn Toàn Chẳng Có Gì Hết. Vì vậy đây là câu hỏi: nếu ban đầu – hàng tỉ tỉ năm về trước – lúc đó Hoàn Toàn Chẳng Có Gì Hết, vậy thì chẳng phải bây giờ cũng Hoàn Toàn Chẳng Có Gì Hết sao?

Đúng vậy. Bởi vì một cái gì đó – bất cứ là nhỏ đến mức nào – cũng không thể hình thành từ Hoàn Toàn Chẳng Có Gì Hết. Thì chúng ta vẫn phải có Hoàn Toàn Chẳng Có Gì Hết ngày nay. (Nghĩa là không có đến chúng ta hiện diện ngày nay)

Điều này nói gì với chúng ta? Rằng Hoàn Toàn Chẳng Có Gì Hết đã chẳng bao giờ tồn tại. Tại vì sao? Lý do là, nếu Hoàn Toàn Chẳng Có Gì Hết đã từng hiện diện, thì vẫn sẽ có Hoàn Toàn Chẳng Có Gì Hết ngày nay!

Nếu Hoàn Toàn Chẳng Có Gì Hết đã từng hiện diện, thì cũng chẳng có gì bên ngoài nó mà gây ra sự tồn tại của cái gì đó.

Nếu Hoàn Toàn Chẳng Có Gì Hết đã từng hiện diện, thì vẫn sẽ có Hoàn Toàn Chẳng Có Gì Hết ngày nay!

Tuy nhiên, có cái gì đó hiện diện. Thật ra, rất nhiều thứ hiện diện. Ví dụ, chính bạn là một trong những cái hiện diện đó, một thứ rất quan trọng. Vì vậy, bạn là bằng chứng rằng Hoàn Toàn Chẳng Có Gì Hết đã chẳng bao giờ hiện diện.

Vậy thì bây giờ, nếu Hoàn Toàn Chẳng Có Gì Hết đã chẳng bao giờ hiện diện, điều này nghĩa là đã có lúc ít nhất Điều Gì Đó tồn tại? Đó là gì vậy?

Đó là một thứ hay nhiều thứ? Có phải nó là nguyên tử không? Hạt phân tử? Hạt nhân? Một quả bóng? Một quả bóng rổ biến dạng? Một cái tủ lạnh? Hay vài cái bánh quy?

Bạn muốn biết xin xem phần (Điều gì đó.)

 Làm thế nào để bắt đầu mối quan hệ với Đức Chúa Trời
 Tôi có một câu hỏi…

CHIA SẺ BÀI BÁO NÀY:
WhatsApp Share Facebook Share Twitter Share Share by Email More